Poem

smile2A smile

The woman smiled at a stranger with sorrowful face.

The smile seemed to make him feel better.

He remembered past kindnesses of a friend

Helped him to overcome obstacles

And he decided to write him a thank-you letter.

The friend was so pleased with the sincere thank-you

That he left a large tip on the table after lunch at a restaurant.

The waitress, surprised by the big size of the tip,

So she bet the whole sum on a hunch for a fortune.

The next day she got the news of her winning,

And gave part of it straight to a wandering man.

The man on the street was grateful;

For two days he’d had nothing to eat.

After finishing his lavish dinner with bread and butter and milk,

He left for his small dingy house.

Where the other poor lived together.

(He didn’t know at that moment

that he might struggle with his doom.)

On the way the old man picked up a shivering puppy.

And took him home to get warm.

The puppy was very grateful

to be in out of the storms and wandering in hungery and thirsty.

That night the house caught on fire

The puppy barked the alarm.

He barked ‘til he woke the whole household,

his barking saved everybody from harm.

One of the boys that he rescued that day

grew up to be President,

Talented and very kind hearted.

All this because of a simple smile

that hadn’t cost a cent.

– Barbara Hauck

Một nụ cười

Một cô gái khẽ bước trên đường

Và mỉm cười với người lạ mặt

Gương mặt ấy đượm vẻ buồn đau…

Một nụ cười làm anh nhớ lại

Có một người đã từng tốt với anh

Đã giúp anh vượt bao trở ngại,

Một lá thư – cảm ơn người bạn…

Đến một ngày, anh bạn kia nhận được

Anh ăn trưa, vui sướng hơn mọi khi

Và để lại khoản boa hậu hĩ,

Cô bồi bàn ngạc nhiên đón nhận

Thử vận may vào một trò cá cược

Ôi, vui thay khi nghe tin thắng cuộc!

Cô trao tiền cho một kẻ lang thang

Đã hai ngày chẳng có gì lót dạ

Ông nhận lấy với một niềm sung sướng

Một bữa tối với bánh mì, bơ, sữa

Có bao giờ lão dám nghĩ thế đâu!

Ông về lại căn nhà nhỏ tồi tàn

Nơi người nghèo cùng chung sống với nhau

(Giây phút đó, lão nào hay biết rằng

Ông sắp phải đấu tranh cùng số phận)…

Trên đường về, ông nhặt chú chó con

Đang co ro bên lề đường lạnh lẽo

Mang nó về và sưởi ấm qua đêm.

Chú chó nhỏ thầm cảm ơn biết bao

Sau giông bão và đói khát đã qua!

Bất hạnh thay, hỏa hoạn ngay trong đêm,

Chú chó con sủa vang ầm ĩ

Cứ sủa mãi đến khi mọi người dậy

Cứu bao người thoát khỏi tai ương…

Một cậu bé được cứu sống đêm ấy

Có ai ngờ đã trở thành Tổng thống

Đầy tài năng với trái tim nhân hậu

… Và tất cả chỉ bởi một nụ cười

Một nụ cười chẳng tốn một đồng xu!

Translated by nicesweetstar.

Bình luận về bài viết này